quần, cái váy mà không bao giờ nó có thể tưởng tượng có thể mua nổi! Niềm tự hào của nó dâng lên tột bậc. Trang âu yếm nhìn Con bé: – Chị mỏi chân quá rồi, mình kiếm chỗ nào nghỉ một chút nghe em. Họ vào một quán cà phê sang trọng, ngồi một bàn ẩn khuất sau mấy cây kiểng sum suê. Sau khi được bồi bàn đem lại 2 ly chanh đường, Trang và Con bé uống để tận hưởng cái thú giản dị được cảm nhận dòng nước lạnh chảy xuống cổ nóng khát. Con bé thích thú quá mức: Quả thật là mình hên nhất đời, có mơ cũng