Anh, e… m em sơ… ợ… sợ. Tôi vội rút phặt cu em ra ngoài. Từng tia, từng tia từ cu em trào ra phụt xuống ga giường. Đổ người nằm lên em tôi thở, em cũng thở phà ngang tai như gió cấp 9. Dùng khăn lau sạch đám tinh trên ga, tôi tắm rửa xong ra giường nằm, vẫn trần truồng như vậy. Còn em sau một lúc từ phòng vệ sinh bước ra, quần áo nghiêm chỉnh. Thấy em ngồi ở cạnh giường, vươn tay kéo em nằm xuống cho gối đầu lên tay mình: – Anh, liệu có sao không? – Em sợ gì? Sợ có bầu hả? – Dạ. – Khỏi sợ. Anh