đời, còn đòi thiếm xực nữa, nhường cho tao chút cháo chớ. Mày lên ngồi chỗ này đi, còn để cái khúc đó cho tao. Con nhỏ ứ hự đời nào nghe. Nó ăn miếng trả miếng với chị: – Má xài khúc dồi nhiều rồi, tía nắc phành phạch má thiếu điều muốn lột dên còn gì nữa. Tui mới nhấm nháp sơ sơ, chả mần ạch đụi không ra bờ ra bến gì hết, má để tui xàng với chả chút nữa. Tên tù có vẻ sốt ruột: – Thôi hổng ai nhịn ai thì dẹp, tui để cặc nghỉ phẻ sướng hơn. Nói rồi, chả lóp ngóp ngồi lên, cả bà má lẫn đứa con gái