người hẹn hồi nào tôi đâu biết, giờ tới nhà Quỳnh hả, 5 phút ha. Thôi bye! Tôi cũng trả nó một loạt AK rồi cúp máy cái rụp, thực ra thì cả buổi sáng nằm lỳ trên giường chán chết, bây giờ có độ đi chơi thì còn đợi gì nữa, tôi nhảy phắt xuống giường, mặc đồ, chải tóc rồi phóng vù chiếc AVENIS hôm qua mẹ mới giao chìa khóa qua nhà con Quỳnh. Nhà nó và nhà tôi chỉ cách nhau nửa cây số nên ào một cái tôi đã tới. Tôi thầm nhủ, bọn này quái thật đấy, tự nhiên không đâu gọi tới nhà mình làm một chập, rõ